Nhịn
Đi ngang qua trường dạy võ
Mõi chưng sẳn dịp ghé coi
Thấy họ quýnh qua quýnh lợi
Bên né, được mợi cứ thoi
Nóng mũi, xắn tay... đi tuốt
Hung hăng chửi vói quá trời:
"Có giỏi thì nhảy vô đây!"
Chấp tay trình thưa ông Kẹ
Má tui trối biểu làm lành
Nhà ta bao đời tích đức
Câu nhịn bằng chín câu lành
Cứ xem tất cả em anh
Lời thiêng tui ghi tận cốt
Chứ xưa: quét sạch sành sanh.
Có người nắm tay kéo lại
Sao không cho nó một bài
Bạn ơi, Thầy tui có dạy
Truyền con không để hiếp người
Họ hung thì mình ráng tránh
Không trung họ quánh một hồi
Bao nhiêu món nghề trổ hết
Bàng quang thấy tỏng tòng tong
Tự họ đút đầu thòng lọng
NhàQuê
XXXXX
NẼO VỀ
Sóng vỗ bạc đầu xa thăm thẳm
Nơi nào quê Mẹ có con Sông !
Sông Quê muôn thuở dào dạt lắm
Chở nặng ân tình với núi Sông .
Tóc ai trắng xóa trong sương sớm
Cặm cụi bên bờ hương lúa thơm.
Nước biếc non xanh mờ hư ảo !
Mịt mù xa tít biệt tăm dâu
Thân côi dạ trẻ ai nào thấu !
Nẽo về lạc lõng suốt canh thâu .
BàGiàNhàQuê CôEm66
Bài Họa: Nẽo Về
Thuyền ai nhô nhấp trên dòng thẳm
Biết có hướng về một khúc sông
Neo đậu, đêm nay trăng sáng lắm
Hàn huyên chuyện thuở biệt non sông
Mai ngày chim lượn hừng hừng sớm
Mời gọi muôn hoa tỏa ngát thơm
Phơn phớt đôi bờ sương diễm ảo
Lung linh những tưởng biếc ngàn dâu
Thực mơ trở dậy từ đau thấu
Vẽ nét trùng tu thắm lại màu
NhàQuê
GIẤC MỘNG TÌNH QUÊ
(Phỏng họa Nẽo Về ) Tang anh Nha Que.
Dòng quê chín nhánh dài thăm thẵm
Tắm mát ruộng vườn dọc bến sông
Đàn xưa khoan nhặt trên bến vắng
Dạo khúc Nam Ai chạnh nỗi lòng!
Tóc dừa soi bóng trong nắng sớm
Bướm lượn vườn dâu ngan ngát thơm
Tinh quê ẩn hiện đêm hư ảo
Nẽo về xao động giấc mộng buồn . . .
Ta thương cánh nhạn giữa trời sương
Lạc bầy gọi bạn suốt đêm trường
Vương niềm chim hạc mang tình nước
Vượt sóng về thăm chốn cố hương . . .
Sông Cửu
Sương thu từ thuở biệt quê nhà !
Mấy độ Thu tàn Xuân lại qua
Thuyền ai thấp thoáng ở xa xa
Neo đậu , bên sông trăng đẹp quá
Nấc lòng sương lạnh lệ tuôn sa !
Sóng cuốn Hoa trôi đêm hôm ấy !
Bỏ thuyền bỏ bến bỏ dòng sông
Trăng treo chênh chếnh đầu ngọn sóng
Trăng rọi sông dài trăng có hây !
BàGiàNhàQuê CôEm66
XXXXX
Tình gia chủ
Ta cám ơn ngươi cực suốt năm
Thôi thì mệt mõi cứ đi nằm
Đói lòng có phở thơm thay thế
Đỡ dạ dùng cơm hẩm khỏi hâm
Phục vụ tận tình thân mục rã
Chăm lo vất vả vỏ cong oằn
Đáp đền khôn cạn lời quan cảm
Ngơi nghĩ cho yên chớ tủi thầm
Trúc Giang 05.11.06
Vịnh Khung Dệt Cũ
Chổng gọng nhà ngoài mấy chục năm
Ngó sơ không biết đứng hay nằm
Nắng mưa hứng chịu khung trầy nám
Lạnh nóng cam đành tựa vách hâm
Thoi chỉ thuở nào đùa õng ẻo
Cửi canh nay đã tủi thân oằn
Cho đời trang điểm, mình dù xí
Chôn kín buồn riêng góc lặng thầm
NhàQuê
XXXXX
Tại thơ
Ấy cũng bởi vì vướng nợ thơ
Gặp vần trắc trở trí ngây đờ
Xuôi dòng cảm hứng tha hồ vẫy
Ngược nẽo nhiêu khê thủng thỉnh rờ
Vội quá làm sao thêu đủ mộng
Lướt nhanh càng khó dệt đầy mơ
Men nồng hương thắm say rồi tỉnh
Vần điệu chao nghiêng tự thuở giờ
Trúc Giang
Vô Đề
Hễ rà vô mạng khoái mần thơ
Máy móc rối ren hại mệt đờ
Gõ phiếm mổ cò gò nót nắn
Điền tên trậm trật mó rờ rờ
Bài thơ hết sẩy y cơn mộng
Đề tựa thiệt kêu đúng ước mơ
Riết riết tặng nàng cầu mạng vận
Chứ chờ sung rụng biết bao giờ
NhàQuê
XXXXX
Chiêm bao
Thì cứ mơ đi.. kệ nắng chang
Lâu lâu mới được đến bên... nàng
Kề tai luyến luyến xây lầu ái
Tựa má say say kết mộng vàng
Mấy điêu thơ tình ngân thánh thót
Đôi vần cảm hứng rót mênh mang
Trách người không hiểu ...hay gây rối
Tiếu sĩ mà ai chẳng... tổ gàn !!!
Gàn chút xíu thôi... tuyệt lắm nào
Trái tim khều nhẹ suýt xoa đau
Vì chia lắm ngõ lười chăm sóc
Tại cất nhiều ngăn biếng dọn lau
Chẳng chóng không ca bài tiễn biệt
Thi chầy cũng hát khúc ly tao
Liêu trai còn ấm duyên kỳ ...ngộ
Tỉnh giấc hoảng hồn chạy trốn mau
Trúc Giang 05.11.06
YaMaHa
Ngại gì đầu đội nắng chang chang
Nhất quyết liền khi đến gặp nàng
Kể tuốt giấc mơ xây mộng thắm
Nói tuôn dự tính kết son vàng
Ngất ngư nhớ quá lời êm thẻ
Quay quắc thương nhiều lòng nặng mang
Dẫu khó muôn trùng đâu ngán đó
Chịu chơi liều mạng?dở ương gàn
Ương gàn dưới thế có ai nào
Chỉ lão coi pha vết sướt đau
Tim nát tưởng chừng ra chợ sắm
Máu tuôn chắc nghĩ vuốt tay lau
Ông ơi lạng hoạng chi mang họa
Cụ hởi dè chừng dịp ngộ tao
Dám quậy mút mùa e hãn hữu
Hay là toan tính vét tàu mau
NhàQuê
XXXXX
Ghé Nhà
Về bễn ghé nhà nhỏ mới quen
Qua cầu xuống dốc gặp ngay liền
Hai lần gõ gõ chờ chờ mở
Đợi đợi một hồi đứng tựa hiên
Thiên hạ thái bình: nhà bỏ ngỏ!
An cư lạc nghiệp: cửa như niêm?
Vén màn thấy khách không mời, đến
Hoảng hốt chạy vù, trốn kẻ tìm
Kẻ tìm vừa định quay lưng bước,
Thưa cụ kiếm ai có việc gì
Quá bộ vô trong dùng tí nước
Xin ngồi xuống ghế khỏe chưng đi!
Dượng nhà bận việc hay đâu vắng?
Cô chủ phải thường xướng họa thi?
Phải, phải, đây hôn , ừ có phải
Ông, anh, thầy, chú, gọi là chi??
Là chi cũng được có sao đâu
Trên mạng quen nhau tự bước đầu
Người thiệt bên ngoài coi cũng ấy
Thơ văn trên ?Net? đẹp thần sầu.
Phố đông cô dám cùng đi xuống?
Hàng quán tôi chiêu bất luận nào
Bạn mới tự nhiên dường đã,... đã
Hữu Duyên Thiên Lý đúng làm sao!
NhàQuê
Ô...ô...khách quý !!!
Có một ông già tên rất... quen
Không cần nhắc nhỡ nhận ra liền
Tròn tròn má phính phình... khuôn mặt
Trợt trợt trán dồ thiếu... mái hiên
Tướng tá phong lưu nhìn tưởng ...trẻ
Áo quần bảnh tẻng bó như niêm
Thiệt là hân hạnh... vui mừng đón
Đốt đuốc trần gian chẳng dễ... tìm !!!
Tìm đâu ... bớ Cụ... mau dừng bước
Nhà...nhỏ đơn sơ chẳng có gì
Nhưng sẳn bình trà ...ba tách nước
Xin mời ... thông cổ mát lòng đi
Đường xa vất vả chừng hơi mệt
Đợi khoẻ chút rồi nói chuyện ...thi
Chẳng ngại xưng hô thầy với chú
Miễn là vui vẻ... có hề chi !
Chi xá danh hèn ai... trọng đâu ?
Nghĩ suy cho lắm chỉ đau đầu
Văn chương lủn củn người xem khiếp
Thần sắc.âm u quỹ kiến sầu
Chẳng dám mon men ra ngoài phố
Càng không bén mãng đến nơi nào
Tương phùng bèo nước trong giây lát
Bán bộ vô duyên... thật tiếc sao!!!!!
Trúc Giang 04.11.06
XXXXX
Trường xưa lối về
Nhìn mái trường xưa bỗng nghẹn lời
Năm mươi năm thắm thoát vèo trôi
Thầy Cô tản lạc về muôn hướng
Bè bạn ngược xuôi khắp mọi nơi
Lối cũ thềm xưa trông quạnh quẻ
Thăng trầm hưng phế thấy bồi hồi
Đồng môn sót lại dăm ba đứa
Đầu đã bạc phơ dáng rã rời
Nguyễn Tấn Phát
Mỹ Tho 5 tháng 10 năm 2006
(Ghi lại nỗi cảm xúc khi về thăm lại trường xưa)
Ảnh Trường Xưa
Từ tim chảy xuống giấy thành lời
Năm tháng theo nhau mãi lặng trôi
Dưới mái trường nầy mài chí hướng
Từ vòm trời đó soãi muôn nơi
Nhìn hình rộn rã bao nhung nhớ
Ngắm ảnh trào dâng mấy tưởng hồi
Đóng mở đến nay năm thập kỷ
Hồn tôi giấu lại trước khi rời
NhàQuê
XXXXX
Vĩnh Biệt Trưởng Huynh
Từ xứ xa dâng ba lạy tiễn
Đưa gia huynh giã cõi Hồng Trần
Rời Dương Thế thảy người hằng mến
Đến Nhược Bồng người thảy quý trân
Nấm đất mẹ dùm ôm nhục thể
Khói hương đăng tỏa rạng từ nhân
Chia tay nào chẳng làm thương cảm
Vĩnh biệt nhau sầu đến vạn ngần
NhàQuê
Nov 16,2006
Thành Kính Phân Ưu
Rời chốn bụi hồng nhẹ bước đi
Thoát cơn phiền não hết sầu bi
Thuyền xuôi thanh thản về Tây Trúc
Cực lạc đời đời phước chẳng suy
><
Nguyện Cầu
Đã biết đi...về ... cố nén đau
Mà sao lệ thãm cứ tuôn trào
Bờ mê khép lại niềm tân khổ
Bến giác ngời soi lẽ nhiệm màu
Thân vùi cát bụi thôi đừng tiếc
Hồn nhập thiên đường phúc biết bao
Nhang trầm khói quyện hương thanh khiết
Cực lạc tiêu diêu thỏa nguyện cầu...
Trúc Giang
Xin mượn vần Vĩnh Biệt Trưởng Huynh
của thi hữu NhàQuê để chia buồn cùng thi hữu và tang quyến .
Cầu chúc linh hồn người quá cố sớm tiêu dao miền Cực Lạc.
Đi Ở Tùy Duyên
Sau trước ai ai cũng một lần
Bước chân ra khỏi cõi phù trần.
Nhìn lên bến giác càng êm ả,
Ngoảnh lại bờ mê hết tráo trân.
Cực Lạc hân hoan chào khách thiện,
Niết Bàn thanh tịnh đón người nhân.
Chân thành cầu chúc tâm an lạc,
Đi, Ở, tùy duyên chẳng ngại ngần.
Bùi Tiến
Xin Thành kính phân ưu
Họa lại bài thơ Vĩnh biệt Trưởng Huynh
của Thi Hữu NhàQuê
Than ôi ! Chỉ một lần đưa tiễn ...
Vĩnh biệt Gia Huynh, dứt nợ trần
Sống cõi dương gian người quí mến
Thác về tiên cảnh hạt châu trân
Nhân sinh một kiếp lìa dương thế
Tạo hóa vô thường đoạn nghĩa nhân !
Tìm cõi hư vô - về bến giác
Ngàn thu - yên giấc mộng vô ngần
Nguyên Hà Vũ
Thành Kính Chia Buồn
Chắc không về kịp ngày đưa tiển
Nước mắt đưa anh giã cỏi trần
Đau xót tình thâm lòng kính mến
Đoạn trường ai biết lòng quí trân
Đất mẹ ũ anh tan nhục thể
Quê nhà hương khói ngát lòng nhân
Ngồi đây em khóc ngùi thương cãm
Kẻ ở ngưòi đi nát vạn ngần
Nguyễn Tấn Bi
Giã từ
Đất khách quê người, em lạy tiễn
Đưa hương linh tách bến dương trần
Sống đời tạo được bao trìu mến
Về cõi phong hàm bấy trọng trân
Đến lúc nấm mồ chôn nhục thể
Từ đây hương khói quyện tiền nhân
Bên phương trời lạ đầy thương nhớ
Cúi gởi hồn anh nghĩa trắng ngần
Gia Linh
Chia buồn cùng anh và gia đình
Nén hương kính gởi đến gia huynh
ntkh
Tiễn dâng ba lạy từ xứ xa
Hồng trần tiển đưa Tiên Ông qua
Người người thương mến sao rời bỏ
Thấy chốn Nhược Bồng hơn xóm nhà?
Nhục thể nay vào lòng đất mẹ
Nhân từ đăng sáng khói hương hòa
Thương cảm chia tay thấy chạnh lòng
Vạn ngần sầu khúc vĩnh biệt ca
ntkh
Thành Kính phân ưu cùng bạn Nhà Quê
Thế sự trầm luân khiến nảo nề
Lợi danh phù phiếm lắm khen chê
Sinh già bệnh chết đời ai khỏi
Sống gởi thác về vĩnh cữu quê
Nước Nhược vân du vui cõi tịnh
Non Bồng cưỡi hạt thoát đường mê
Phân ưu cùng bạn đôi lời thật
Nguyện chúc Trần Huynh rạng lối về
HM
Đi Ở Tùy Duyên
Sau trước ai ai cũng một lần
Bước chân ra khỏi cõi phù trần.
Nhìn lên bến giác càng êm ả,
Ngoảnh lại bờ mê hết tráo trân.
Cực Lạc hân hoan chào khách thiện,
Niết Bàn thanh tịnh đón người nhân.
Chân thành cầu chúc tâm an lạc,
Đi, Ở, tùy duyên chẳng ngại ngần.
Bùi Tiến
Cầu chúc hương linh tiền bối
Sống gởi thác về chỉ một lần
Phủi tay ra khỏi chốn hồng trần
Thênh thang nước nhược du tiên cảnh
Thanh tịnh non bồng vảng báo trân
Cõi tạm trả xong bao túc nghiệp
Vĩnh hằng vui hưởng cảnh thiên nhân
Nguyện cầu giác trí thường an lạc
Tự tại an nhiên chẳng ngại ngần
Hoa Hạ
XXXXX
Đoạn Một
Đèn Vũng Tàu quơ quơ vẫy tiễn
Nhạt nhòa xa mảnh đất quê hương
Biển bàng hoàng đẩy thuyền tuôn chạy
Người đớn đau lìa chốn mến thương
Sừng sững đứng Côn Lôn đón chận
Hải Đăng quét cú vọ hơn thường
Đã muôn khổ xá gì thân cõi
Dẫu sóng xô lên kiếp đoạn trường
Biển chẳng hiểu lên cơn giận dữ
Người gan lì gối sóng hiên ngang
Thiếu gì chuyện Đất Trời lầm lẫn
Hàng vạn điều sông núi ngỡ ngàng
Hạt cát nhỏ còn đau tủi phận
Chiếc thuyền manh nói hộ nhân gian
Cùng chung một giống dòng nguồn gốc
Trồng cấy chi cây đắng bạt ngàn
Người vượt biển chưa lần thủy thủ
Chiếc phao cầu gói kiếp nhân sinh
Thả căn phần lượn triền muôn khổ
Ném xác phàm chìm giữa hãi kinh
Chút quá khứ bằm từng mảnh vụn
Nhúm tương lai nát biến hài hình
Biển im lặng lắng nghe lời tỏ
Tấp cập bến bờ thấu hiển linh
NhàQuê
XXXXX
Bài Xướng (4 bài): Đi & Ở
Bài 1:
Biết đến giã từ, bạn tiễn ta
Món ngon vật lạ có chi là
Lưng chai rượu đế vừa mua chịu
Khô nướng cơm chiều mới nhín ra
Từ độ xứ người lê gót nhói
Thường khi thức giấc buốt về xa
Cố hương mù tít nghe gần lắm
Đứng cạnh trái tim, rất mượt mà
NhàQuê
Bài 2:
Tên kêu từng đứa bước vô tù
Vụt nghĩ lần nầy sẽ vạn thu
Ngầm tiễn dúi ta ve rượu gốc
Dặn thầm cất kỷ chút quà như
Rượu thần theo bước qua muôn khổ
Linh dược cạnh bên thế mẫu từ
Ve rượu hà nàm nhiều trại chuyển
Tấm tình bằng hữu vẫn đầy như
NhàQuê
. . . . . . . . . . . . .
Bài mới: Vĩnh Biệt Trưởng Huynh
Từ xứ xa dâng ba lạy tiễn
Đưa gia huynh giã cõi Hồng Trần
Rời Dương Thế thảy người hằng mến
Đến Nhược Bồng người thảy quý trân
Nấm đất mẹ tròn ôm nhục thể
Khói hương đăng tỏa rạng từ nhân
Chia tay nào chẳng làm thương cảm
Vĩnh biệt nhau sầu đến vạn ngần
NhàQuê
Bài cuối:
Chưa qua suốt hết đoạn đường trần
Đi Ở hợp tan biết mấy lần
Bất chợt ngưng mưa bừng nắng hững
Thình lình sóng cuốn nước trôi phăng
Phàm trần Đi Ở đâu mình tự
Tạo Hóa sắp bày định kiếp căn
Thủ diễn trọn vai thôi bước xuống
Ngộ ra Đi Ở chẳng băn khoăn
NhàQuê
Bài Họa: THƯƠNG ĐỜI MÀ NGÁN CHO ĐỜI
Họa bài ĐI&Ở của nhà thơ Nhà Quê
Nguyễn Tấn Bi
Bài 1
Ta tiển người rồi , ai tiển ta ?
Dù đưa ngàn dặm cũng thôi là
Trường đình mõi mắt sầu hun hút
Quan tái trông vời khó nhận ra
Tữ biệt tình đời sao ngắn ngủi
Sanh ly bèo dạt bãi bờ xa
Ngươi về canh mộng nằm thao thức
Tóc điểm sương phai thuở mượt mà
Bài 2
Đã mất quê hưong chấp nhận tù
Tàn rồi khanh tưóng mộng ngàn thu
Đêm nằm Phú Quốc nghe trời chuyển
Ngày giữa Năm Căn cũng tựa như
Vác đưóc băng rừng tìm nghĩa sống
Ngâm mình sông nước củng không từ
Anh về Đồng Tháp qua Cờ Đỏ
Ta cuối Nhơn Miên cũng vẫn như
Thành kính chia buồn
Chăc không về kịp ngày đưa tiển
Nước mắt đưa anh giã cỏi trần
Đau xót tình thâm lòng kính mến
Đoạn trường ai biết lòng quí trân
ĐaÁt mẹ ũ anh về tan nhục thể
Quê nhá hương khói ngát lòng nhân
Ngồi đây em khóc ngùi thương cãm
Kẻ ở ngưòi đi nát vạn ngần
Bài cuối
Nẻo chúng ta đi, giữa cuộc trần
Vui buồn dời đổi biết bao lần
Đâu bờ bến đổ, thân dầu dãi
Nào chốn dừng chân, vẫn cuốn phăng
Aên tình rán giữ cho tròn vẹn
Duyên nợ an bài chuyện số căn
Tới lúc buông màn, tuồng hát vãng
Lau son trả áo chẳng băn khoăn
Nguyễn Tấn Bi
Họa lại bài thơ của Thi Hữu Nhà Quê
Vĩnh biệt Trưởng Huynh
Nguyên Hà Vũ
Than ôi ! Chỉ một lần đưa tiễn ...
Vĩnh biệt Gia Huynh, dứt nợ trần
Sống cõi dương gian người quí mến
Thác về tiên cảnh hạt châu trân
Hồn thiêng hóa kiếp lìa nhân thể
Tạo hóa vô thường đoạn nghĩa nhân !
Tìm cõi hư vô - về bến giác
Ngàn thu - yên giấc mộng vô ngần .
Nguyên Hà Vũ
Bài Họa: Trong cõi đời
Bài 1
Đôi lúc dừng chân, ta ngắm ta
Thấy người khác lạ, phải chăng là
Thời gian thay đổi, chưa nhìn thấy
Cuộc sống xa rời, chẳng nhận ra
Đất khách mỏi mòn, sương gió phủ
Quê nhà lầm lũi, bụi đường xa
Rồi đây đi, ở hay về lại ?
Hãy cố bền gan, tới lượt mà !
Gia Linh
Bài 2
Cha mẹ sinh ra, chẳng phải tù
Tình thương vun đấp đến ngàn thu
Thân già ngóng đợi cơn mưa sớm
Rể yếu mong chờ giọt thắm như
Rượu ái loan xa lòng biển cả
Hương ân trải rộng dạ nhân từ
Cõi đời cảm thấy bao nhiêu chuyện
Đủ để cho mình ngẫm nghĩ như
Gia Linh
Giã từ
Đất khách quê người, em lạy tiễn
Đưa hương linh tách bến dương trần
Sống đời tạo được bao trìu mến
Về cõi phong hàm bấy trọng trân
Đến lúc nấm mồ chôn nhục thể
Từ đây hương khói quyện tiền nhân
Bên phương trời lạ đầy thương nhớ
Cúi gởi hồn anh nghĩa trắng ngần
Gia Linh
Bài cuối
Niềm tin giữ trọn dẫu phong trần
Sum hợp chia xa mấy vạn lần
Sau đám sương mù trời nắng ấm
Khi làn mưa phủ áng mây phăng
Được đi hay ở do tiền kiếp
Có phước cùng duyên bởi nghiệp căn
Cuộc sống vuông tròn câu nghĩa cảm
Đến hồi tách bến khỏi băn khoăn.
Gia Linh
Bài Họa: Đi, Ở, tùy duyên
Sau trước ai ai cũng một lần
Bươ?c chân ra khỏi cõi phù trần.
Nhìn lên bê?n gia?c càng êm ả,
Ngoảnh lại bờ mê hê?t tra?o trân.
Cực Lạc hân hoan chào kha?ch thiện,
Niê?t Bàn thanh tịnh đo?n người nhân.
Chân thành cầu chu?c tâm an lạc,
Đi, Ở, tùy duyên chẳng ngại ngần.
Bùi Tiến
Bài Họa: Phân ly
Chốn cũ ai còn nhớ đến ta!!
Giờ đâu thân ái ... chỉ lơ là !!
Ngày trôi thấm thoát mơ chưa đến
Tháng lướt nhanh dần ước chẳng ra
Ðất khách phân ly ngàn núi thẩm
Quê nhà cách biệt vạn trùng xa
Người xưa dáng vẻ nhiều thay đổi
Mãi giữ hương duyên nét mặn mà !!
Lam Vân
Tao ngộ
Sống kiếp nhân gian tựa ngục tù
Ðời người thoáng đó đã tàn thu
Lơ mơ mấy kẻ đem so sánh
Lẩn thẩn nào ai giống hệt như
Trí dạ ngây ngô lòng bác ái
Tâm hồn giãn dị tính nhân từ
Ai thương cứ việc nhanh tìm đến
Kẻo trể rồi than chửa nguyện như
Lam Vân
Vội đến rồi đi
Giã biệt ta dâng ly rượu tiễn
Phương xa rảo bước gót phong trần
Người mang mộng tưởng gieo thương mến
Kẻ dệt mơ hồng kết bảo trân
Biển rộng trùng khơi rời vật thể
Rừng sâu vực thẩm tránh sinh nhân
Thời gian lắng đọng tâm hoài cảm
Vội đến rồi đi chẳng ngại ngần
Lam Vân
Tìm về nguồn cội
Lầm than suốt kiếp giữa dương trần
Khổ ải trầm luân cứ đếm lần
Thoáng đấy hoa niên qua chớp nhoáng
Gần kề tuổi hạc lướt phăng phăng
Xa rời cõi tục quên tâm thể
Nhẹ đến đường thiền bỏ tính căn
Nguồn cội tìm về thân lãng tử
Người đi kẻ ở mãi băn khoăn
Lam Vân
XXXXX
Toa Thuốc Gia Truyền
Nghe nói Xuân Linh bịnh khá nhiều
NhàQuê ý tứ chẳng bao nhiêu
Ít hàng gởi đến thăm hiền tỷ
Đôi chữ chọc vui chút khiển tiêu
Nổi tiếng thuốc cười hay bá phát
Được tin gượng dậy dớt vài liều
Qua cơn bình phục công tui mách
Bài thuốc dân gian thuộc loại siêu
NhàQuê
XXXXX
hu viết cho người
Đọc xuôi:
Ta lòng vương vấn mãi tình thơ
Sắc tím chiều Thu khói đục mờ
Hà thủy nhấp nhô xuôi sóng nhẹ
Đất trời xào xạc gió Thu mơ
Hoa sầu tơi tả màu ly biệt
Lá úa buồn rơi điệu lững lờ
Tha thướt dáng ai hương ngọc bích
Tà tà bước nhẹ tỏa nhung tơ
Đọc ngược:
Tơ nhung tỏa nhẹ bước tà tà
Bích ngọc hương ai dáng thướt tha
Lờ lững điệu rơi buồn lá úa
Biệt ly màu tả tơi sầu hoa
Mơ Thu gió xạc xào trời đất
Nhẹ sóng xuôi nhô nhấp thủy hà
Mờ đục khói Thu chiều tím sắc
Thơ tình mãi vấn vương lòng ta.
Toronto Nov. 09, 2006
Nguyên Trần
Chiều tà
Đọc xuôi
Ta đuổi bóng vàng nắng ửng thơ
Thảo lan cành ướt đọng sương mờ
Hà thanh gợn sóng mây đùa gió
Mộng thắm sang thuyền giấc ngọt mơ
Hoa trỗ vườn xuân hương tỏa ngát
Cánh vương thu tím sắc tan lờ
Tha nhân bước nhẹ lâng Bồng cảnh
Tà nhạt chiều ngân đưa khúc tơ
Đọc ngược
Tơ khúc đưa ngân chiều nhạt tà
Cảnh Bồng lâng nhẹ bước nhân tha
Lờ tan sắc tím thu vương cánh
Ngát tỏa hương xuân vườn trỗ hoa
Mơ ngọt giấc thuyền sang thắm mộng
Gió đùa mây sóng gợn thanh hà
Mờ sương đọng ướt cành lan thảo
Thơ ửng nắng vàng bóng đuổi ta
Trúc Giang, 12.11.06
Ý Thơ
Đọc Xuôi
Ta cùng chiều nắng tợ tình, thơ
Chút ấm cùng chia bớt dấu mờ
Hà thủy dòng xuôi tàng nối thực
Lướt ngang nơi đợi, bến chờ mơ
Hoa thanh tự tỏa hương loang dịu
Lớp lớp mây giăng buồn lững lờ
Tha thướt cảm hoài lai láng chút
Tà dương ngời bóng khoe vàng tơ
Đọc Ngược
Tơ vàng khoe bóng ngời dương tà
Chút láng lai hoài cảm thướt tha
Lờ lững buồn giăng mây lớp lớp
Dịu loang hương tỏa tự thanh hoa
Mơ chờ bến đợi, nơi ngang lướt
Thực nối tàng, xuôi dòng thủy hà
Mờ dấu bớt chia cùng ấm chút
Thơ, tình tợ nắng chiều cùng ta
NhàQuê
Mộng chiều mơ
Tơ mành dõi nắng ánh dương tà
Mờ dấu hiện đâu bóng thước tha
Xóa trắng mây chiều giăng lớp lớp
Mơ hương mộng ngát tỏa hoa hoa
Nhớ thương đau quặng lòng chua xót
Lờ lửng bóng dâng sầu thủy hà
Nhớ tưởng vương mang hồn lạnh buốt
Thơ tâm bến đổ ghé về ta
Hương Mỹ
Mơ chiều mộng
Tà dương ánh nắng dõi mành tơ
Tha thước bóng đâu hiện dấu mờ
Lớp lớp giăng chiều mây trắng xóa
Hoa hoa mộng tỏa ngát hương mơ
Xót chua lòng quặng đau thương nhớ
Hà thủy sầu dâng bóng lửng lờ
Buốt lạnh hồn mang vương tưởng nhớ
Ta về ghé đổ bến tâm thơ
Hương Mỹ
XXXXX
Hoa "Bông Bụp" nở ngày xưa đỏ thẳm
Bên hàng rào hai đứa lối đi chung
Ta hái trước nhỏ tưởng giành nên giận
Chừng được trao răng khễnh nhoẽn cười mừng
Mỗi khi gặp loài hoa ngày thơ ấu
Tên đơn sơ in dấu đậm trong lòng
Khoảnh khắc ấy tình hoài hương bỗng gọi
Một phương trời quê cũ trải mênh mông
Hớt cá lia thia cứ theo bén gót
Đá ăn, không hùn hạp cũng vui lây
Sai kiếm lăng quăng chạy đi xông xáo
Phải chi vua để nhỏ ngự cung Tây
...........
Cũng có thể ven rừng dàn quân đánh
Nhỏ và ta nổ súng đứa một bên
Ngày tan trận người về, đâu mất biệt
Mượn hoa nầy ta gởi nhỏ ngủ yên
NhàQuê